LUÔN NỖ LỰC VÀ CỐ GẮNG ĐỂ BẢN THÂN CÓ ĐƯỢC SỰ TRƯỞNG THÀNH

SVVN - Nguyễn Hữu Việt Anh, 20 tuổi, là sinh viên năm 3 của trường Đại học Xây Dựng Hà Nội. Việt Anh sinh ra và lớn lên tại vùng đất xứ Thanh. Khi mới vào đại học, Việt Anh vô cùng bỡ ngỡ, bắt đầu phải tập sống xa bố mẹ, tự lập mọi thứ nhưng chàng sinh viên này tự an ủi bản thân phải thật sự bản lĩnh để sau này còn bước ra ngoài xã hội với vô vàn khó khăn đang chờ đợi.

Rất tình cờ và cũng có thể là duyên phận, ở những phút cuối cùng, mình đã thay đổi và chọn ngôi trường Đại học Xây Dựng Hà Nội. Đây chính là nơi làm con người mình thay đổi ngoạn mục. Khi mới bước chân vào trường, mình cảm thấy môi trường đại học quá khác biệt so với trường THPT. Mình nhận ra rằng để thành công ở môi trường đại học không chỉ có học thuật mà còn phải nổi bật trong các hoạt động ngoại khóa. Từ đó mình đã quyết định tham gia vào CLB sinh viên tình nguyện của trường và tại nơi đây mình đã viết nên một câu chuyện cho riêng mình hoàn toàn mới với một người trầm tính và rụt rè như mình.

Còn nhớ, lần đầu tiên có được cảm giác là một tân sinh viên của một trường đại học, khi phải xa quê để lên Hà Nội nhập học, các bạn đã từng và có cảm giác khi bố mẹ đưa đến trường nhập học và cảm xúc bắt đầu là lúc bố mẹ về và chính bản thân mình đã bật khóc sau câu nói: "Con ổn mà, con biết rồi. Bố mẹ yên tâm ạ". Cái cảm giác đó như nó đang bắt mình phải thử thách và tự tập lớn lên, trưởng thành hơn ở một nơi, một môi trường không có người thân, không quen biết ai. Cảm xúc mình lúc ấy chỉ muốn chạy thật nhanh lại và cùng theo bố mẹ về quê. Rồi cái gì, chuyện gì chính bản thân mình cũng phải gạt qua để tiếp tục hành trình mới, hành trình mà mình sẽ theo đuổi nó.

Mình đã tự nhủ với bản thân là bước chân vào cánh cửa Đại học sẽ không làm thêm và chăm chỉ học tập và chỉ tham gia các hoạt động ở trường thôi. Nhưng cuộc sống xa nhà mọi thứ phải tự mình lo toan hết tất cả, mình muốn hoàn thiện nhiều điều mình còn chưa có, mình muốn mọi người, bạn bè và gia đình ghi nhận sự trưởng thành của mình nên đã thay đổi suy nghĩ quyết tâm đi làm thêm. Từ một người rụt rè được tham gia vào những hoạt động ở các CLB trong trường đã giúp mình tự tin hơn cho công cuộc tìm kiếm việc làm. Mọi thứ bắt đầu gặp rất nhiều khó khăn, mình đã phải cố gắng thích nghi với tất cả mọi công việc dù mệt mỏi. Với người khác có thể họ tìm được một công việc phù hợp với họ, còn mình thì bất cập hơn là phải "chạy nhảy" qua rất nhiều mảng, nhiều công việc, từ vất vả đến công việc dễ chịu nhất. Nhưng tất cả những công việc mà mình trải qua đó sẽ cho mình rất nhiều bài học bổ ích trong cuộc sống, cho mình cách nhìn nhận một vấn đề thực tế hơn và có những kỹ năng mềm cần thiết. Từ công việc đi dán giấy bìa bán thời gian từng giờ rảnh rỗi, đến một người là nhân viên bán thời gian của nhà hàng đi sớm về khuya. Tiếp đó là một người bỏ cả việc học để làm công việc Sale, rồi làm người mẫu ảnh…. Nhưng dù vất vả khó khăn đến đâu thì mọi thứ đều theo quy luật sinh tồn của nó, mình được mọi người đánh giá đón nhận với một công việc phù hợp nhất. Một công việc mà cho mình một lối tư duy khác về kinh doanh và biết mọi thứ về phần mềm, một công việc cho mình cách nhìn khác về vẻ đẹp tâm hồn, vẻ đẹp cuộc sống, cách thay đổi bản thân nhiều hơn đó chính là công việc làm Maketing và Model.

Mình từng nhớ một câu nói khi bắt đầu bắt tay vào việc: “Không có áp lực, không có kim cương”. "Áp lực" có thể là áp lực về mặt vật chất cũng có thể là áp lực tinh thần. Những áp lực đó khiến bản thân mỗi người cảm thấy hoang mang, chùn bước trước những quyết định. "Kim cương" là những kết quả mà mỗi người đạt được khi trải qua những áp lực, trong cuộc sống xung quanh chúng ta có quá nhiều lo toan. Người thành công sẽ biến những áp lực đó thành động lực để cố gắng từng ngày, để chạm tay đến kết quả như ước muốn. Câu nói đó cũng muốn cổ vũ tinh thần mình phấn đấu vượt qua những trở ngại trong cuộc sống.

Mỗi người trẻ ai cũng đều có một thanh xuân để khám phá và lựa chọn. Mình đã trở thành sinh viên và thích tham gia các hoạt động xã hội, muốn được giúp đỡ nhiều người. Nếu ai đó hỏi mình rằng, mình đã làm được gì cho xã hội, đã tham gia những hoạt động tình nguyện nào, đóng góp gì cho cộng đồng, thì mình sẽ trả lời họ rằng, mình muốn bắt đầu làm tốt khi là một phần trong tế bào xã hội và gia đình. Muốn làm gì trước tiên chúng ta phải nâng tầm giá trị của chính chúng ta ở thời điểm hiện tại, khi nâng tầm trí tuệ thì mới có thể gia tăng giá trị của bản thân khi đã có trí tuệ, có giá trị thì mới có thể phụng sự xã hội và giúp đỡ mọi người khó khăn xung quanh. Nhưng mình chỉ biết nói rằng khi còn ngồi trên ghế nhà trường hay đã đi làm bản thân mình sẽ cố gắng làm việc có trách nhiệm và một thái độ nghiêm túc nghĩ tích cực. Tất cả mọi cố gắng, mọi nỗ lực bản thân mình luôn phấn đấu chỉ để được viết trong 7 từ “ Người có kĩ năng, người có học vấn".